Âm vị học Tiếng_Phổ_cổ

Dựa trên phân tích của Schmalstieg (1974):

Phụ âm

MôiRăng/
Chân răng
Sau chân răngNgạc mềmThanh hầu
Tắcvô thanhptk
hữu thanhbdɡ
Xátvô thanhf*s(ʃ)h*
hữu thanhvz(ʒ)
Mũimn
Rungr
Tiếp cậnlj
  • Âm /ʃ, ʒ/ có thể từng hiện diện.
  • Có lẽ mọi phụ âm đều có dạng vòm hoá (ví dụ, [tʲ, dʲ]) ngoại trừ /j/, /ʃ/ và /ʒ/.
  • Âm /f/ và /h/ có mặt trong tiếng Phổ cổ, song có lẽ chúng không phải âm vị nguyên hữu (chỉ xuất hiện trong từ mượn).

Nguyên âm

TrướcGiữaSau
Đóngi iːu uː
vừa
Mởa aː
Nguyên âm đôi
TrướcSau
Vừaei
Mởaiau
  • /au/ có thể cũng được phát âm thành [eu].